nói thầm
Thầm trò chuyện với đình chùa đền miếu
với những phường thợ nề thợ mộc ngày xưa xứ Bắc phương Đoài
với bao thế hệ khăn sếp quần the áo nâu nón lá
từng chắp tay cúi đầu thành kính nơi đây
còn đâu dấu Người Xưa
chỉ thấy gỗ mọt tường rêu, gạch Bát Tràng mòn vẹt
khấn thầm Trời Phật thánh thần
tự biết lắm lỗi lầm chẳng giám cầu xin
những pho tượng trầm tư mờ tỏ hương đèn
Cha tôi nhiều đêm lặng lẽ ngồi như thế
gương mặt Mẹ tôi nhân từ cũng buồn như thế
trước khi hóa Phật ai cũng hết lòng vì thập loại
chúng sinh
tôi thương những Nhà Sư già như thương Ông Bà Cha Mẹ
Người Xưa
Người Xưa
Người Xưa
khói hương ngậm ngùi mắt cay ứ lệ...
nhiều khi không hiểu nổi những gì nghe thấy
bao điều mình thốt ra lắm người nhếch mép
có những lời nói mấy chục chục năm rồi nhớ lại còn
đỏ mặt
ngày lại ngày
hôm sau nói ít hơn hôm trước
hôm sau nói ít hơn hôm trước
im lặng ngồi
im lặng đi
im lặng viết
im lặng đánh cờ
im lặng ăn
im lặng đi
im lặng viết
im lặng đánh cờ
im lặng ăn
im lặng trước đền thờ đình miếu
nói thầm với Trời Phật Thánh Thần
"Trái đất nóng dần lên" Con Người càng lạnh nhạt
"Trái đất nóng dần lên" Con Người càng lạnh nhạt
chẳng lẽ lại im lặng với Người
nói thầm với Lòng Ta ...
oan khiên
Sáu
ngàn sáu trăm triệu người đang sống khắp hành tinh
những
người đã từng sống còn nhiều hơn thế
Địa Cầu chưa bao giờ khô nước mắt
bao
nỗi buồn đau mang theo vào lòng đất
những
nỗi buồn thiên thu những nỗi đau vạn thuở
lâu
lâu lại phá tung lòng đất phun trào thành lửa
“oan
kết” đựợc giải trở lại kiếp Người
cát
bụi
hóa thân
đau khổ
luân
hồi
nỗi
oan giết chồng nỗi oan thất tiết nỗi oan hại vua
hậu thế trước sau đã giải
hậu thế trước sau đã giải
Thị
Kính thành Quan âm
thiếu
phụ Nam Xương hóa Phúc thần
lòng
dạ Ức Trai vằng vặc sao Khuê buổi sớm (*)
những
người được minh oan không đủ đếm trên bàn tay
người
sống chưa chừa thói dệt thêu đơm đặt
án
oan ngày trước án oan thời nay
xương
thịt dù tan nỗi đau nhập vào đá vào cây
thành
trầm tích đáy sông thành mưa dầm gió hú
người
bị oan chết đến mấy lần !
oan
khuất oan khiên chất chứa bao đời
thành
bão X bão Y sóng thần lũ quét
thành
bom A bom H đủ để loài người tự diệt
khám
phá giải Ngân Hà
hiểu
tường tận sao Kim sao Thủy
còn lâu lắm Con Người mới hiểu chính mình !...
--------------
Ức Trai
tâm thượng Quang Khuê Tảo (Lê Thánh Tông)
ngựa tàu
cau
Một
lần trọ ở Lạc Trung
Một
Đời
Trái Đất
Trọ cùng với nhau
Trăm
Năm
Sớm trước
Muộn sau
Rẽ
mây
Cưỡi ngựa tàu cau về Trời…
thời gian
Trong
những tấm ảnh lồng kính ở bảo tàng
có
đoàn thuyền chở gỗ gạch xây lăng tẩm Gia Long
thợ
mộc Thanh Nghệ thợ đá Kiện Khê
cánh tay gân guốc bàn chân to bè toẽ
ngón
cai
Tây thợ Việt bắc cầu Long Biên
nứa
mảng gỗ bè đặc kín bến Chương Dương, Đại Độ,
những
tấm ảnh về bến Nhà Rồng đầu Thế kỉ Hai mươi
thủy
thủ châu Phi vịn lan can tàu viễn dương
hàm răng loé nắng
phu
xe gò lưng kéo cô Ba cô Chín tân thời
áo dài lụa đen, dép cao su trắng
có
cảnh hành quyết nghĩa quân Yên Thế
lính
Pháp cao to lính khố xanh thấp bé
lưỡi
mác sắc lẻm súng trường dài ngoằng
thủ
cấp nông dân tóc rối mắt trừng
máu chảy ròng hàng cọc tre vạt nhọn…
người
xây dựng lăng người nằm trong lăng
binh
lính hành quyết nghĩa quân bị giết
tất
cả
từ lâu
đã chết !
đã
chết từ lâu
người
chụp ảnh người tráng phim rửa ảnh
cả
những người từng xem ảnh...
trăm
năm sau
ngàn năm sau
ngàn năm sau
rừng
Yên Thế còn xanh ?
bến
Nhà Rồng có đợi những con tàu say sóng ?
sông
Hồng vẫn tràn đầy
cuồn cuộn chảy
phù sa đỏ mọng ?
phù sa đỏ mọng ?
tôi
đi bộ
cùng
hướng với những KẺ ÁC đang bò
với những NGƯỜI TỐT cưỡi ma - mút,
khủng long
con
đường vô tận chạy ngược vào quá vãng…
Ngõ phố Lạc Trung, 8 - 2007
--------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng nhận xét của bạn