Đá triệu tuổi rồi Ta mới sinh
Bao năm Vũ Trụ chẳng thay hình
Trăng "già", Núi vẫn còn “non” mãi
Gương soi nhoè tóc bạc
giật mình…
II.
Trăm năm
Người
tóc trắng phau
Triệu năm
Núi
đá vẫn màu đá xanh
Người buồn - giọt lệ long lanh
Đá đau - nước mắt đọng thành suối trong…
III.
Trập trùng Núi dựng Đá xây
Tụ mưa tưới Đất, dệt mây ủ Trời
Cây trổ hoa, Đất sinh Người
Buồn vui
Núi khóc
Đá cười
với Ai…
Đá cười
với Ai…
Sài Gòn, 05/10/2012
Bài thơ thật sâu sắc và lắng đọng trong tim , Tình và cảnh hòa quyện lung linh bản sắc thiên nhiên tình tự phận người. Trong tam thế... Cảm ơn bạn có bài thơ tuyệt vời!
Trả lờiXóaCảm ơn Bạn Mỹ Đức (phải không nhỉ). Nhưng Bạn khen quá trời làm tôi...mắc cỡ rồi đó nha...
Xóa