23 tháng 11, 2012

cảm ơn Bạn Phuong My Anh, Bạn Mai Tuyết…

...đã viết trên Facebook: muốn đọc 2 bài thơ này…

nguyenthaison
























< Phương My Anh . Mai Tuyết



 
                                                                           TÔI CŨNG đã muốn như vậy, nhưng e làm mất thời gian của mọi Người phải để ý tới hai bài thơ quá cũ, đã “sửa đi chữa lại” nhiều lần sau khi in lần đầu ở Báo Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh vào khoảng năm 1988  - 1989 (Nhạc sĩ Phan Văn Hưng căn cứ vào bản in trên Báo Văn nghệ, Nhạc sĩ Trần Bắc Hải dựa vào Tuyển tập thơ do Lực lượng Thanh niên Xung phong TP. Hồ Chí Minh) xuất bản…lâu lắm rồi...


bão ở bên ngoài

Tôi lên thành phố thăm người nhà
bác làm lớn
               tư dinh càng lớn
đài truyền hình đưa tin đột xuất
- bão cấp mười hai đang từ biển đổ vào !

bác gái dặn “con bé nhà quê” giúp việc
- nhớ tắt máy lạnh ở các tầng lầu
             đóng cửa phòng mấy cậu mấy cô
                        đêm nay trời lạnh gió to !...”

chăn ấm nệm êm tôi ngủ say
trong tiếng nhạc dịu dàng
ánh đèn màu mờ ảo
chẳng thấy mưa cũng không nghe bão

trưa hôm sau tỉnh giấc
thấy “con bé nhà quê” úp mặt vào tấm kính trong - nức nở
tôi nhìn qua đôi vai gầy guộc của em
hàng cây bên đường xơ xác ngả nghiêng
dãy phố chợ vẹo xiêu đổ nát
nước ngập trắng cánh đồng ngoại thành
lúa đang kì làm hạt…
                                 
Sàigòn, trận bão số Mười, 11/1988


chuyện Tình không tên

Sau trận pháo bầy cánh rừng nghi ngút khói
đơn vị thanh niên xung phong lại khuyết mấy người
chọn quãng vắng em đằm mình trong suối
nước mát lành làm dịu nỗi đau

xe tôi đợi thông đường, nép dưới bụi tre gai
tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi
bàn tay em níu vai tôi tin cậy
- bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay

mảnh bom sắc lẻm
cơn sốt rung cây
cánh võng vải hoá thành “tấm liệm”
thuở giặc giã đời người nhanh như đếm
gặp lần này chắc gì có lần sau

thương vội vàng, chẳng ai nỡ tiếc nhau
nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt ngào nửa đắng
phút hoà nhập hai cuộc đời trong trắng
rừng chuyển gió ngả nghiêng
sao băng vạch chéo trời…

tôi hai mươi
chắc em cũng hai mươi ?
dãy đồi ấy tên gì
cánh rừng bao nhiêu tuổi ?
lưng ép lá khô
tóc đầy cỏ rối
nửa đêm thông đường
tay đành gỡ tay nhau…

chỉ vậy 
rồi xa
có gặp lại đâu
máu với thịt mà như là sương khói
em về được quê hương hay thành tro bụi
thế hệ mình bao chuyện hoá không tên !
                   


2 nhận xét:

  1. Cảm ơn anh Sơn. Được anh... cho lên mặt báo nhà thế này là vui rồi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trần Bắc Hải viết, và "vận động" bạn bè viết bài cho "Trang Blog còn trứng nước" này nhé. Mình Cảm ơn trước!...

      Xóa

Đăng nhận xét của bạn