nguyễn thái sơn
Thơ buổi Chiều
gửi HTQ
thổn thức nhạc xót xa lời
nhiều khi anh bỏ nửa chừng câu hát
nhiều khi anh bỏ nửa chừng câu hát
“Thơ Tình cuối mùa
Thu”
cuối mùa Thu trời chỉ
xanh một nửa
gió Heo May sắp về
lác đác lá xoan bay
ngoài cửa…
lại thêm một ngày sẽ
bỏ ta đi
thánh thót “Khúc
Nhạc Chiều”
phím đàn đen nhoè vào
phím trắng
bản nhạc có thế đâu
sao Bạn thả nhiều dấu
lặng !
bản nháp thơ tình
phác thảo chân dung…
chán ngán lắc đầu vò
xé
giấy trắng xoá sàn nhà
kiệt sức thả bút chợt
nhận ra
Bản Đầu Tiên
Bản
Đầu Tiên
Bản
- Đầu - Tiên…
Ta thở dài
chắp nối những tờ giấy
vo tròn nhàu nát…
Chiều 26/9/2012
những Người Nói Dối
Bạn gọi cho tôi
Bạn viết cho tôi
nhờ người nói với tôi
- Công việc Thuận lợi
- Sức khoẻ Bình
thường
- Gia đình Ấm êm sớm
tối...
tôi muốn Tin
cố Tin
dù biết Bạn nói dối
như tự biết Mình
những Người - Nói - Dối
lừa Bạn bè và cả
chính Mình
Ngọt Ngào giả
Chua Cay thật...
nhưng chúng mình chẳng giấu được ai
chấm xanh trên màn vi tính
cạnh tên Bạn
tên Tôi
đêm đêm
lập loè
lúc hai giờ sáng...
10/2012
Ngọc chưa Lưu đã Ly
Tựa lưng làm cây ngả
Hồng Hạc bay về Trời
Sông Hồ vào tiết cạn
Rùa Vàng ra Biển Khơi
kiếm
tìm trong xót xa
mầm
héo không tách hạt
Ngọc
đã ở trong tay
lại
để chìm xuống cát
tưới
cây - lá thêm xanh
tóc
trên đầu càng bạc
chim
Hồng vỗ cánh về
Ta
rồi sang Trời Khác ?
Rùa
Vàng về trong Mộng
Người
dứt áo bỏ đi
Dã
Tràng se cát mặn
Ngọc
chưa Lưu đã Ly…
16/10/2012
Tốt Tính
tháng năm lặng lẽ qua đi
không có chồng
thà không có chồng
nếu chưa gặp Đàn Ông Tử Tế
cười vang buổi sáng
cười ròn buổi trưa
hoàng hôn
đêm
nhiều khi nuốt lệ…
*
Không ít đàn bà
cậy đã kiếm được chồng
ngày càng “khó chịu”
phí hoài những người đàn ông
điêu đứng những đứa con
khổ sở lây hàng xóm.
*
ĐÀN ÔNG TỐT quý hơn Vàng
ĐÀN BÀ NGOAN hiếm như Ngọc
có bao kẻ ngu ngốc
“cầm Vàng để Vàng rơi”
Ngọc không muốn
trở lại làm sỏi đá…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng nhận xét của bạn